Nhật ký giấc mơ · 2025-03-30
Trong những giấc mơ thời thơ ấu của tôi, có một con đường kỳ lạ. Mỗi ngôi nhà đều là những túp lều tranh thấp lè tè, mái tranh dường như bị áp lực từ bầu trời đè xuống khiến nó cong queo. Khi bước ra khỏi nhà, điều đầu tiên mà tôi luôn nhìn thấy chính là những hàng không mẫu hạm khổng lồ che kín cả bầu trời. Những con thú kim loại rực rỡ với sắc đỏ, xanh lá và xanh dương bay lượn thành từng đàn trên cao. Chúng to lớn đến nỗi tạo ra một cảm giác áp đảo khó tả.
Trong giấc tải app rw88 mơ, người dân kéo tôi chạy trốn. Những “người thân” trong giấc mơ đó luôn có khuôn mặt mờ ảo, tôi chưa bao giờ nhìn rõ được họ trông như thế nào. Chúng tôi chen chúc nhau vào một góc nhỏ nào đó, lắng nghe tiếng gầm ì ạch trên đầu, giống như cả bầu trời đang rung chuyển dưới sức nặng của những sinh vật kim loại ấy.
Phía sau ngôi nhà trong giấc mơ là một ngọn núi cao vút. Trên đỉnh núi ấy, một chiếc trống khổng lồ đứng tai88vin.zone cổng game quốc tế sừng sững, thỉnh thoảng phát ra những tiếng đập trầm bổng. Tiếng trống không phải là âm thanh của niềm vui hay lễ hội, mà giống như một lời cảnh báo, vọng thẳng vào giấc mơ của tôi. Thời thơ ấu, tôi không hiểu ý nghĩa của tiếng trống, nhưng khi nhìn lại, tôi nhận ra rằng tần suất xuất hiện của nó có liên quan đến sự xuất hiện của những hàng không mẫu hạm trên bầu trời – càng nhiều tiếng trống thì bóng tối trên cao càng phủ xuống gần hơn.
Bên trái túp lều tranh là một con đường nhỏ dẫn đến một quả đồi thấp. Tại nơi đó, những cây cổ thụ vươn mình thẳng lên trời, cao vút đến mức khó tưởng tượng. Dưới gốc cây, vô số tấm bia đá được sắp xếp gọn gàng trong bóng râm. Không có chữ khắc trên các tấm bia, chỉ có những vết rạn thô ráp. Giấc mơ của tôi cảm thấy nơi này u ám, nhưng vẫn thường xuyên tìm đến đó, dù không hiểu vì sao. Cho đến tận bây giờ, mỗi lần nhớ lại, tôi vẫn thấy rõ ràng mọi chi tiết trong giấc mơ đó, giống như một chuỗi mật mã không thể giải mã.
Tôi đã tìm kiếm trên mạng về chủ đề này và đọc được một số giải thích cho rằng đây là sự phản chiếu méo mó của áp lực thực tế. Nhưng khi tôi nghiên cứu về thời đại đồ đá mới cách đây năm ngàn năm, khi con người bắt đầu rời hang động để sống trong những túp lều tranh, sử dụng tiếng trống để truyền tin và làm lễ tế, dựng những tấm bia đá để ghi lại sự sống và cái chết, tôi chợt cảm thấy một sự quen thuộc kỳ lạ.
Liệu có khả năng những hàng không mẫu hạm màu đỏ, xanh lá, xanh dương trong giấc mơ không phải là sản phẩm của loài tải app rw88 người? Có lẽ chúng là phương tiện bay của những vị khách ngoài hành tinh, và giấc mơ của tôi chính là hình ảnh tái hiện lại ký ức tập thể của loài người thời cổ đại khi lần đầu tiên chứng kiến những “khách từ thiên đường”? Còn những tấm bia đá không chữ kia, liệu chúng có đang chờ đợi một nền văn minh tương lai nào đó đến để giải mã?
Giấc mơ này in sâu trong trí nhớ của tôi bởi vì khi còn nhỏ, tôi đã mơ đi mơ lại rất nhiều lần. Tôi nhớ rõ con đường phía trước nhà, thậm chí còn nhớ mình từng chạy chơi lên núi phía sau nhà, nhưng vì núi quá cao nên chỉ đi được nửa đường rồi dừng lại.
Giấc mơ, hàng không mẫu hạm, tiếng trống, tấm bia đá, sự u ám, túp lều tranh - tất cả hòa quyện lại thành một bức tranh bí ẩn mà tôi mãi không thể lý giải hết được.